Từ bụi phấn trắng năm xưa, thầy gieo tri thức hoá thành ước mơ.
"Người thầy, vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa, từng ngày giọt mồ hôi rơi nhoè trang giấy, để em đến bên bờ ước mơ, dù năm tháng rộng dài gió mưa.." Giai điệu ngọt ngào của bài hát "Người thầy" ngân vang gợi nhắc mỗi học trò cứ mỗi khi 20/11 tới.

Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
(Trích “Người lái đò”, Thảo Nguyên)
Những vần thơ mộc mạc mà tha thiết ấy như gợi lại hình ảnh người lái đò ngày đêm cần mẫn chở con thuyền tri thức đưa mỗi lứa học trò tới bến bờ tri thức.

Từ xưa đến nay, nghề nhà giáo luôn được xem là "nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý" hoặc "dưới ánh hào quang của ánh sáng mặt trời, không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học". Thầy cô không chỉ là người cho chữ mà còn dạy chúng ta cách làm người. Thầy cô còn là người vun trồng, chắp cánh cho những ước mơ của rất nhiều thế hệ học sinh đến với bến bờ tương lai. Bước qua chuyến đò, có người thành công, cũng có người thất bại nhưng chắc hẳn một điều trong sâu thẳm trái tim mỗi người đều khắc ghi công ơn người lái đò cần mẫn ấy.
Hồi ức về thời đi học
Nhắc đến tuổi học trò, là nhắc đến những ngày tháng hồn nhiên, trong trẻo với tiếng trống trường vang lên mỗi sớm, là mùi phấn trắng phảng phất trong không gian, là ánh mắt hiền từ của thầy cô theo dõi từng nét chữ non nớt đầu đời. Mỗi lời giảng, mỗi nụ cười, mỗi ánh nhìn đều ẩn chứa sự quan tâm và tận tâm của người thầy.

Đối với những học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, thầy cô là những người đã dẫn dắt và chắp cánh ước mơ để học trò bước đi trên con đường của riêng mình. Còn niềm vui, niềm hạnh phúc của thầy cô chính là nhìn thấy những học trò của mình tiến bộ, thành công. Đối với những học sinh, sự báo đáp công lao ấy chính là lòng biết ơn và sự cố gắng phấn đấu trong học tập.

Dòng chảy thời gian và sự đổi thay
Màu trắng của bụi phấn năm xưa nay đã trở thành màu tóc của người thầy. Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, tâm hồn của cô cậu học trò ngày ấy đã trưởng thành từ những bài học chứa biết bao sự ân cần, trìu mến. Có người trở thành cha mẹ, có người đi xa xứ làm ăn, có người lại nối tiếp nghề giáo, trở thành người lái đò cho thế hệ mai sau. Dẫu đi muôn nơi, trong lòng mỗi người vẫn luôn có một miền ký ức mang tên “người thầy”.

Còn người thầy từng đứng lớp với ánh mắt hiền từ năm ấy giờ đây vẫn dáng hình ấy, chỉ khác rằng lớp học trò đã thay nhưng sự tận tâm của thầy thì vẫn vẹn nguyên như thế.
Thời gian có thể đổi thay mọi điều, nhưng tình thầy trò và lòng biết ơn của các thế hệ học trò sẽ không bao giờ phai nhạt. Bởi, mỗi chúng ta đều hiểu ý nghĩa của câu tục ngữ "nhất tự vi sư, bán tự vi sư" mà ông cha ta đã dạy qua bao đời nay.

Mùa tri ân
Tháng 11 về, mang theo không khí rộn ràng mà ấm áp khắp các sân trường. Những hàng cây khoác lên mình màu nắng nhẹ, tiếng trống vang vọng hòa cùng tiếng cười nói của học trò chuẩn bị cho ngày lễ tri ân. Đó là ngày mà mọi khoảng cách dường như được xóa nhòa, khi tình thầy trò giản dị mà thiêng liêng ấy được khơi dậy trong từng ánh mắt, nụ cười và từng lời chúc.
Trên hành trình cuộc sống, người thầy vẫn lặng lẽ như bao năm tháng, âm thầm đưa các thế hệ qua sông. Có những học trò quay trở lại, mang theo bó hoa tươi thắm và lời chào, lời chúc chân thành; có người chỉ lặng lẽ mỉm cười khi đi ngang qua ngôi trường xưa nhưng trong sâu thẳm, ai cũng giữ cho riêng mình một góc ký ức không thể phai.

20 tháng 11 không chỉ là một ngày lễ, mà là ngày để các thế hệ bày tỏ lòng biết ơn và ôn lại ký ức cũ. Bởi sau tất cả, người thầy vẫn luôn là biểu tượng của sự hi sinh thầm lặng để thắp sáng hành trình cho bao thế hệ học trò.
Lời tri ân
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, GENCE xin thay mặt những người học trò năm xưa gửi lời tri ân sâu sắc và chân thành nhất tới những người thầy, người cô, những “người lái đò” đã miệt mài chở bao thế hệ qua sông, để tri thức và tình người luôn được tiếp nối.

Với GENCE, món quà không chỉ đơn thuần để tặng, mà là cách để gửi gắm lòng biết ơn, để nói lời “cảm ơn” bằng tất cả sự trân trọng. Bởi hơn hết, GENCE tin rằng: tình thầy trò chính là một giá trị văn hóa sẽ luôn bền vững cùng năm tháng.
Viết bình luận